Written by GS.TS. Lê Văn Bàng
Vai trò của ống tiêu hoá trong sự tiết insulin và ổn định nội môi glucose đã được biết đến từ đầu thế kỷ 20. Zunz và La Barre lần đầu tiên đã đưa ra thành ngữ “incretin” để ám chỉ một yếu tố kích thích tiết insulin gây hạ đường máu được tìm thấy trong chất trích của tá tràng.
Hormon Incretin (HI) là những hormon được sản xuất bởi ống tiêu hoá khi thức ăn đi vào dạ dày và phần đầu của ống tiêu hoá, gây nên một sự gia tăng sự phóng thích insulin khi những mức đường là bình thường hay đặc biệt khi mức đường cao. Những HI này có những tác dụng khác ngoài tác dụng incretin ban đầu đó là tiết insulin, chúng cũng có tác dụng làm giảm sản xuất glucagon và làm chậm sự vơi dạ dày. Chúng còn có tác dụng làm cải thiện sự nhạy cảm của insulin và chúng có thể làm gia tăng hiện tượng tân sinh tế bào đảo- đó là sự hình thành các đảo tuỵ.
Mặc dù có nhiều hormon có hoạt tính như incretin, nhưng có 2 loại HI là polypeptide kích thích tiết insulin lệ thuộc glucose, đó là GIP (Gastric inhibitory polypeptide), GLP-1 và GLP-2 (Glucagon-like peptide).